Thứ Tư, 29 tháng 2, 2012

Lo

Tôi biết thân tôi chẳng ra gì
Ráng tự sửa mình mong kịp thi
Đầu tư một kiếp cho mãi mãi
Chờ ngày đắc quả nhận lì xì

Sinh ra tay trắng, chết trắng tay
Chết rồi ai nấy cũng như ai
Cớ sao đâm đầu mang nghiệp nặng
Âm trì địa ngu, thiệt buồn thay!

Mổi ngày tìm thấy một lý do
Rằng đời là tạm tại sao lo?
Rằng cái đáng lo là đạo pháp
Lo như thế đấy mới thật lo

Mê lo việc nhỏ quên việc to
Mình lo hay để Trời Phật lo
Đời chỉ là phụ đạo mới chính
Mượn đời lo đạo mới thật lo

Đỏ đời đen đạo chẳng hay ho
Đen đời đỏ đạo vẫn lời to
Lỗ đời lời đạo cầu cho lỗ!
Lo cho vĩnh cữu mới thật lo

Chuyện đáng phải lo chẳng thèm lo
Chuyện chẳng cần lo lại ham lo
Lo để thêm lo để sợ mất
Lo mà không lo mới thật lo

Lo tranh lo chấp mới so đo
Lo chuyện hơn thua mới trễ đò
Bỉ Ngạn nhược xuôi với mê giác
Lo về bến giác mới thật lo

Cả một kiếp lo chuyện đói no
Chết rồi xác về với bụi tro
Nhưng hồn vẫn tiếp tục tiến hoá
Vậy lo cái chi mới thật lo?

Thế gian ngàn lẻ một cái lo
Lo suốt cuộc đới vẫn phải lo
Biết lo một cái cho tất cả
Lo cho đạo tròn mới thật lo

Thân xác là vốn Trời Phật cho
Ăn chơi phá sản lỗ ai lo
Vay pháp luyện đạo tích góp lãi
Đời đời hạnh phúc không cần lo

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét