Thứ Tư, 29 tháng 2, 2012

Đứa con khuyết tật

Bao năm nhẫn nhục phục vụ đời
Nhòng nhọng vẫn cứ chạy khắp nơi
Thành thị nông thôn đều có mặt
Không hề than vãn dù nữa lời

Nguyện được đóng góp trong âm thầm
Giải nắng dầm mưa theo tháng năm
Bất chấp gió sương hay bão tố
Dù đêm hay ngày vẫn tận tâm

Xưa nay chưa hề có tị ghanh
Thương yêu, giao kết sống an lành
Chấp nhận cho người đời uốn nắn
Cũng không màn đến chuyện tử sanh

Màn trời chiếu đất vẫn thảnh than
Lặng lẽ hy sinh cho thế gian
Ngửa mặt lên trời không hỗ thẹn
Sống đời bình dị nhưng hiên ngang

Sinh ra khuyết tật vẫn tự tin
Không dể cho người đời dị khinh
Vượt suối băng đèo xuyên biên giới
Năm châu bốn biển kết nghĩa tình

Bao nhiêu nặng nhọc của thế gian
Làm thân cửu vạn phải đảm đang
Để mặt cho người đời dày xéo
Vui xin trả nghiệp không trách than

Đi đi lại lại bao kiếp người
Tuổi già nhưng nào dám biếng lười
Ghẻ lở trị xong, lại cống hiến
Hành trình phục vụ cho loài người

Là tia hy vọng cho những ai
Lặng ngụp trong đau khổ tháng ngày
Giúp họ mở ra cuộc sống mới
Vui lây vì họ được thới lai

Đưa biết bao người đến vinh quang
Công danh sự nghiệp lại rỡ ràng
Để họ đắm chìm trong danh vọng
Thọ tội âm ty lệ hai hàng

Đôi khi thở dài tiếng hỡi ôi
Hạnh phúc hay đau khổ cũng tôi
Bởi tôi chính là người dẫn lối
Trách nhiệm nặng nề quá đi thôi

Cái phận như tôi có ai thương
Không cha không mẹ phải tha phương
Bẩm sinh là đứa con khuyết tật
Người đời hay gọi là CON ĐƯỜNG!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét