1-
Bỗng giật mình, sao tôi quá nhiều tội!
Tự bao giờ tôi lạc lối lầm đường ?
Phải làm sao để lấy công chuộc lỗi?
Có phải tu, tu chính là cơ hội ?
2-
Có quá nhiều lý do để phải tu
Tu là sửa để tự thoát ngục tù
Cách duy nhất dẫn đến ngày đoàn tụ
Đường nào rồi cũng dẫn đến đường tu
3-
Với bản thân tôi chưa tìm được tôi
Hồn vẫn bị cầm giam nơi khám tối
Biết bao giờ Hồn Vía được tương hội!
Biết bao giờ tôi tìm được chính tôi!
4-
Với cha mẹ tôi là con bất hiếu
Thái Sơn kia tôi đắp được bao nhiêu?
Thái Bình nọ tôi nợ cả biển yêu
Ơn nghĩa ấy tự hỏi mình đã hiểu
5-
Với vợ con tôi chưa là nghiêm phụ
Phận phụ tử tự hỏi xem đã đủ
Nghĩa phu thê tôi chưa thể đắp bù
Liệu đã tròn được hai chữ phụ phu
6-
Với mọi người còn mê chấp thi phi
Chịu tha thứ, thương yêu được mấy khi?
Chưa thực tâm, nhịn nhục trong hoan hỉ
Hạnh người tu chưa làm được điều gì
7-
Người nói tu nhưng vẫn thích tranh cãi
Mang tiếng thiền nhưng bữa đực bữa cái
Gặp nghịch cảnh muốn quay đầu bõ chạy
Bài học dũng phải học đi học lại
8-
Miệng nói tu nhưng tánh nào tật nấy
Thiếu thực hành nên tu hoài vẫn vậy
Hô hào tu nhưng cứ làm điều bậy
Tu nói dễ nhưng hành rồi mới thấy
9-
Là người tu nhưng tấm lòng chưa mở
Gặp chuyện gì cũng khen chê hay dở
Mới bõ lỡ bài học Thượng Đế cho
Bởi muôn thuở chân lý vốn tròn vo
10-
Tắm thân xác nhưng tâm chưa được rửa
Ăn mỗi bữa nhưng tâm vẫn không no
Ngáy kho kho nhưng tâm luôn thao thức
Lo bên ngoài quên tâm thức bên trong
11-
Đạo với đời cũng như hình với bóng
Muốn trốn đời lo đạo cũng không xong
Đời thiếu đạo cứ lẩn quẩn lòng vòng
Đời với đạo phải thực hành song song
12-
Giờ của đời lại muốn lo chuyện đạo
Giờ luyện đạo, ngồi sạo sạo lo đời
Thật xấu hổ tu theo kiểu dở hơi
Đạo lẫn đời dễ mất trắng như chơi
13-
Trước khi sinh, chẵng cha mẹ nào hỏi
Thử hỏi rằng ngươi muốn làm con ta
Vậy tội hồn đã bị buộc sinh ra
Theo duyên nghiệp luật luôn hồi tiến hoá
14-
Không muốn già nhưng rồi ai cũng lão
Rất sợ bệnh nhưng ai nào tránh khỏi
Thần dược nào qua được luật tử sinh
Tất cả nằm trong luật định thiên đình
15-
Chưa muốn chết nhưng thình lình lại chết
Chết về đâu hay chết xong là hết?
Chỉ là hết một khoá học thế gian
Trong tiến trình Hồn về với Thiên đàng
16-
Tội chồng chất ôi kể sao cho hết
Nợ thế gian bao nhiêu kiếp chất chồng
Ráng một lòng lo công phu luyện đạo
Mau hoá giải kịp bắt tàu về Quê
17-
Tu thì tu nhưng thật chưa buông bỏ
Lớn hoá nhỏ và nhỏ hoá thành không
Tu thì tu nhưng vẫn chưa trống lòng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét